ĐỌC “DỌC TRỜI HOA LỬA” TỪ GIỌNG ĐIỆU NGHỆ THUẬT
Tóm tắt
Tiếp các các tập Chân trời vùng sâu (1976), Bất chợt mùa xuân (2007), Nụ tầm xuân (2015), Anh đi giữa mùa hoa tam giác mạch (2023), nay độc gả gần xa lại có thêm tập Dọc trời hoa lửa của Nhà giáo - Thi nhân Lương Minh Cừ. Được đọc- cảm- ngẫm nghĩ liền mạch 5 tập thơ này, tôi càng có dịp khảo sát và vững tin nhận diện ra giọng điệu của một nhà thơ từng cầm súng và cầm bút nơi chiến trường khốc liệt chống ngoại xâm, hậu cuộc chiến và thời kỳ Đất nước đổi mới, qua những bước chuyển mình của lịch sử; dù đề tài và khách thể trữ tình có mở rộng và phong phú đến đâu thì trước sau những sắc thái giọng điệu ấy trong sáng tác của Lương Minh Cừ chỉ đậm thêm chứ không thay đổi. Hay nói cách khác, đó là sự ổn định, bền vững về chất giọng- chất thơ nhưng không đơn điệu, không tẻ nhạt, không khô cứng. Và hiển nhiên thơ hay phải có giọng, thơ đỉnh cao càng có giọng nổi bật. Về phương diện này, thơ Lương Minh Cừ nói chung, tập Dọc trời hoa lửa nói riêng hiện hữu rõ nét ba chất giọng chính, ấy là: hào sảng- lạc quan, tâm tình đằm thắm, triết lí- suy tưởng. Bài viết xoay quanh ba chất giọng này.Downloads
Download data is not yet available.